您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Nhận định, soi kèo Al Wahda vs Al Bataeh Club, 22h59 ngày 23/1: Cận kề nguy hiểm
NEWS2025-01-26 20:30:24【Giải trí】4人已围观
简介 Pha lê - 23/01/2025 10:36 Nhận định bóng đá g bóng đá tvbóng đá tv、、
很赞哦!(76)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Al Sadd vs Qatar SC, 20h30 ngày 23/1: Tin vào cửa trên
- USAID triển khai chiến dịch bảo vệ voi và tê tê tại Việt Nam
- Mẹ nuôi muốn tôi báo hiếu bằng cách trở thành con dâu mẹ
- Lạ lùng ngôi làng 'ma' bị chôn vùi trong cát, bỏ hoang đầy bí ẩn
- Soi kèo góc Bournemouth vs Nottingham, 22h00 ngày 25/1
- New phase in Việt Nam’s ties with Dominican Republic, Caribbean
- Bi kịch của cô gái trẻ ngoại tình với vị sếp giàu có
- Đây là câu thành ngữ gì liên quan đến nghề nghiệp?
- Nhận định, soi kèo Liverpool vs Ipswich Town, 22h00 ngày 25/1: Củng cố ngôi đầu
- 'Ngăn học sinh dùng AI là vô lý'
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Wolfsburg vs Holstein Kiel, 02h30 ngày 25/01
- ">
thành ngữ, dễ như ăn kẹo,
- Để có cuộc điện thoại với chúng tôi, chị Trương Hải Yến phải ra Thị trấn Đam Rông, Lâm Đồng - nơi cách chiếc lều chị sinh sống (ở huyện Đam Rông) 8km. “Tại thị trấn, sóng điện thoại tốt hơn”, chị lý giải.
Nơi chị ở không có điện, không có sóng điện thoại và phải hứng nước từ mạch ngầm để sinh hoạt. Mỗi lần muốn dùng mạng internet, chị phải trèo lên ngọn đồi cao nhất. Muốn mua sắm các thiết bị, đồ ăn và sạc pin điện thoại, máy tính… chị phải ra trung tâm thị trấn, cách đó 8km.
Khi được hỏi: “Sống như vậy có bất tiện không?”, chị lắc đầu cười. “Trái lại, tôi thấy rất thú vị”, người phụ nữ sinh năm 1983, quê ở Kiên Giang, nói về cuộc sống trên đỉnh đồi của mình.
Từ bỏ chuỗi ngày “chấm công” ở văn phòng
Không gian sống của chị Yến và những người bạn trên một quả đồi Tốt nghiệp một trường đại học ở TP.HCM, chị Trương Hải Yến dành nhiều năm làm việc ở thành phố này để tìm cho mình một chỗ đứng. Từ năm 2011, chị về đầu quân cho doanh nghiệp nhà nước khá lớn.
Ở đây, chị đảm nhiệm vị trí trưởng nhóm kinh doanh và marketing. Công việc cho chị thu nhập tốt, cơ hội thăng tiến và những người đồng nghiệp rất thân thiện. Nhưng chị Yến thừa nhận, cũng có lúc như bất cứ nhân viên văn phòng nào, chị không tránh khỏi những áp lực, lo lắng của cuộc sống hiện đại.
“Tôi vốn là người có khuynh hướng sống gần gũi thiên nhiên và muốn làm công việc về lĩnh vực môi trường. Tôi có ý định “bỏ phố về rừng” từ trước đó nhưng đến năm 2018 mới mạnh dạn viết đơn xin nghỉ việc”, chị kể.
Ba lần chị nộp đơn đều bị người sếp gạt đi. Cuối cùng, biết không thể giữ chân chị, người người quản lý nói, chị có thể ra đi, thỏa đam mê “bay nhảy”. Khi nào “mỏi gối chùn chân”, chị vẫn có thể quay về với công việc cũ.
Họ nấu cơm bằng bếp củi “Tôi nghỉ việc đã hơn 3 năm nhưng hiện tại, thỉnh thoảng trong các cuộc nói chuyện, sếp vẫn gợi ý tôi quay về”, chị kể.
Chị Yến vẫn kiên quyết với lựa chọn của mình, dù từ bỏ công việc nhiều người mơ ước để “về rừng”, chị nhận không ít lời nhận xét là “hâm dở”, “khác người”.
Năm 2018, từ Sài Gòn, chị ra làm việc tại một trung tâm chuyên bảo tồn thiên nhiên hoang dã ở rừng Cúc Phương (Ninh Bình). Sau 2 năm làm việc ở Ninh Bình, đầu năm 2020, người phụ nữ này chuyển về sống tại Tây Nguyên.
Ở đây, chị cùng 3 người bạn mua đất để phát triển trang trại. Trên diện tích đất này, họ thuê người dân tộc Ê Đê trồng cây ăn quả, rau sạch… Họ cũng phát triển xưởng sản xuất trà, nhang (hương) từ thảo mộc. Các hoạt động này giúp người bản địa có công ăn việc làm. Doanh thu từ việc kinh doanh, chị Yến và cộng sự dùng để làm các dự án thiện nguyện, giúp đỡ đồng bào dân tộc.
Cuộc sống chốn rừng hoang
“Nơi tôi sống là một căn chòi trên đồi, không điện, không sóng điện thoại. Trang trại chỉ có một tấm pin năng lượng mặt trời đủ để sạc đèn nhỏ. Đây là nơi khá biệt lập, mỗi ngọn đồi chỉ có một hộ dân sống”, chị Yến chia sẻ.
Mỗi sáng, chị Yến dành thời gian để kiểm tra các hoạt động tại trang trại. Sau đó, chị lên ngọn đồi cách chiếc lều chị sống 800m - nơi có sóng internet, để hoàn thành các báo cáo, xử lý công việc.
Chị Yến mắc võng ngủ trên đồi Ngắm bình minh vào mỗi sáng là điều chị yêu thích nhất khi về rừng sinh sống. Buổi chiều, chị Yến dành thời gian ra trung tâm thị trấn để mua thực phẩm, nhu yếu phẩm cho công nhân. Đây cũng là thời gian để chị nạp pin cho máy tính và điện thoại. Buổi tối, chị mắc võng ngủ trên đồi.
“Tôi muốn trực tiếp tương tác với thiên nhiên để cảm nhận được gió, sương, trăng đêm… Tôi không muốn sống với bốn bức tường bao bọc quanh mình”, chị nói.
Trở về rừng, chị Yến sống theo "chủ nghĩa freegan" - hạn chế sự tiêu thụ và bảo vệ môi trường bằng cách giảm rác thải, không mua đồ dùng mới và tận dụng, tái sử dụng thực phẩm, hàng hóa cũ.
Là một người phụ nữ, nhưng chị nói không với trang sức, mỹ phẩm. Nhiều năm nay, chị Yến không dùng dầu gội, sữa tắm. Thay vào đó, họ tắm bằng chanh và muối, gội đầu bằng nước sả, bồ kết, vỏ bưởi…
“Tôi cũng tự cắt tóc để không tốn tiền và không phải dùng dầu gội, dầu xả, thuốc nhuộm... Về chuyện ăn uống, tôi chủ trương ăn chay với rau, củ quả. Vì nhu cầu của bản thân rất thấp nên tôi mới có thể sống được trong môi trường rừng núi này”, người phụ nữ 37 tuổi kể.
Để hướng tới cuộc sống đơn giản, hạn chế tiêu thụ, chị hình thành các thói quen như từ chối túi nilon, đồ nhựa dùng một lần. Chị Yến cũng hạn chế mua sắm quần áo, giảm rác thải thời trang. Để đáp ứng các nhu cầu tối giản, chị tìm cách tái chế, sử dụng đồ cũ…
Phút thảnh thơi sau thời gian lao động ở trang trại Đồng thời, chị và nhóm bạn đang sống và làm việc tại trang trại cũng rất chú ý đến vấn đề xử lý rác thải.
“Chúng tôi tìm cách để không tạo ra rác thải, đặc biệt là các loại rác thải nhựa, phải xử lý bằng cách đốt”, chị nói thêm.
Họ hình thành thói quen phân loại rác. Với rác hữu cơ, họ bỏ ra đất rừng làm phân cho cây, làm thức ăn cho côn trùng và động vật nhỏ trong rừng. Với rác vô cơ (chai nhựa, bao bì gói thức ăn, đồ hộp...), họ đốt hoặc bán ve chai theo dạng rác có thể tái chế.
“Khi bạn thực sự nghĩ cho môi trường và thiên nhiên, bạn sẽ hành động khác, thay vì nuông chiều thói quen tùy tiện của mình, mà thời nay người ta gọi là tiện lợi và hiện đại”, chị Yến nhấn mạnh.
Không cảm thấy bất tiện, trái lại chị Yến dần quen với cuộc sống ở núi rừng.
Chị Yến dần thích nghi và yêu thích cuộc sống hòa mình vào thiên nhiên “Vì công việc, thỉnh thoảng tôi phải đi công tác ở TP.HCM, Hà Nội, Ninh Bình… Dù mỗi chuyến đi chỉ đi vài hôm nhưng tôi cũng thấy rất nhớ rừng”, chị nói.
“Từ ngày tôi còn bé, ba mẹ luôn tôn trọng và tin tưởng mọi quyết định của con. Khi biết tôi bỏ phố về rừng, ba mẹ tôi không hề ngăn cản. Đặc biệt, đến thời điểm hiện tại, tôi cảm thấy ngày càng yêu mến với công việc, con người và thiên nhiên nơi đây.
Tôi thuyết phục ba mẹ chuyển lên đây sinh sống nhưng họ đang tuổi nghỉ hưu, thích cuộc sống vui vẻ với bạn bè ở thành phố, nên chưa đồng ý”, chị Yến chia sẻ thêm.
Chàng trai bỏ đại học, mua đất trồng rừng, ‘gọi’ chim về ở
Không thu hoạch mà ‘tặng’ cả cánh rừng chuối chín cho bầy chim ăn, anh Tâm bị nhiều người gọi là “điên”. Dù vậy 9X vẫn miệt mài với công việc phủ xanh núi và ‘gọi’ chim về.
">Cuộc sống trên đỉnh đồi của 8X 'bỏ phố về rừng' giúp bà con dân tộc
- Tôi làm nam giới, năm nay 37 tuổi, đã lập gia đinh. Hiện tại, vợ chồng tôi có hai con trai, một bé học lớp 2 và một bé lớp 5. Tôi cũng đã mua một căn nhà riêng ở Hà Nội, diện tích nhỏ, nhưng ít nhất cũng đảm bảo một chỗ ở ổn định. Nói về tình trạng tài chính hiện giờ, chúng tôi may mắn không có một khoản nợ nào.
Trong khi đó, tổng thu nhập của hai vợ chồng tôi lúc này vào khoảng 80 triệu đồng một tháng. Thế nên, sau nhiều năm phấn đấu kiếm tiền và tích lũy, chúng tôi cũng dành ra được một khoản giá trị 2,5 tỷ đồng và ấp ủ dự định chuyển sang một căn hộ có diện tích lớn hơn.
Gần đây, sau khi khảo sát và đi xem một vài dự án tại Hà Nội, tôi cũng đang để mắt tới một căn hộ có diện tích vừa phải (lớn hơn căn hộ chúng tôi đang ở), giá khoảng 5,5 tỷ đồng. Với tài chính hiện tại, nếu muốn mua căn hộ này, vợ chồng tôi sẽ phải vay ngân hàng số còn lại, khoảng 3 tỷ đồng.
>> 35 tuổi chưa mua được nhà vì sợ làm con nợ
Theo nhiều chuyên gia, tỷ lệ thu nhập chi trả cho việc mua nhà nên là khoảng 30%, tối đa 40% là an toàn nhất. Đồng thời, chỉ nên vay tối đa 30–40% giá trị căn nhà muốn mua. Điều đó đảm bảo cho người vay vẫn còn dư dả tiền sinh hoạt cũng như không rơi vào "bẫy lãi suất". Tức là, với trường hợp của tôi, vay 55% giá trị căn nhà sẽ cao hơn mức an toàn nêu trên, vậy có quá mạo hiểm?
Suy nghĩ về lãi xuất lẫn những rủi ro có thể xảy ra trong thời gian phải trả nợ khoản vay không thể lường trước được, nên tôi cũng đang rất phân vân với kế hoạch vay mua nhà của mình. Nhưng nhìn về khía cạnh tích lũy cho tương lai, việc vay mua nhà lúc này cũng có lẽ là một điều đáng cân nhắc, nhất là khi giá nhà nội thành vẫn liên tục tăng cao. Tôi sợ rằng nếu mình không chớp lấy cơ hội ngay từ lúc này, đợi tới lúc tích lũy đủ tiền sẽ chẳng còn chỗ nào phù hợp để mua nữa.
Liệu tôi có nên chấp nhận rủi ro, đánh liều vay 55% để mua nhà ngay bây giờ hay cứ tiếp tục tích lũy và chờ đợi cho tới khi có đủ 60% giá trị căn nhà muốn mua?